Đã lâu tôi không đăng gì mới trên blog này. Một lớp bụi dày hơn năm trời 🤦‍♂️. Có lẽ là ở những giai đoạn khác nhau thì cách sống và suy nghĩ lại có những biến chuyển, nên những gì đã viết lại không còn liên quan nữa. Mà chuyện thay đổi, tách rời khỏi những thứ cũ để theo đuổi những gì phù hợp hơn cũng là điều bình thường.

Cũng đã mất nhiều thời gian để tôi dần quay lại với những điều mình quen thuộc, mặc dù cách đây không lâu có thể ôm hết cùng lúc mà không thấy mệt mỏi. Chắc là tôi đã cần một khoảng nghỉ? Để nhìn lại những ưu tiên trong đời, để biết được những gì mình muốn dành thời gian nhiều hơn và những gì mình cần buông bỏ. Sau mấy đợt lên xuống, tôi coi trọng sức khỏe, đặc biệt là tinh thần, nhiều hơn. Cứ mãi chạy và chạy để đạt được gì đó mà quên chậm lại, trở nên coi nhẹ những điều nhỏ xung quanh mình, rồi một ngày bất ổn lại cảm thấy chẳng có gì ý nghĩa mấy nữa, không điều gì khiến mình thấy vui vẻ bình yên.

nha chung cf Một hôm ngồi cà phê ở Nhà Chung


Một dạo, nỗi buồn đến thăm thật thường xuyên, nhỏ xíu cũng có mà to lớn cũng có. Cách giải quyết chúng lúc ấy non nớt và không hiệu quả. Bây giờ, nỗi buồn có đến cũng chỉ bảng lảng, không to đùng nữa, và chúng được ôm ấp vỗ về. Một bộ phim (không phải lúc nào cũng ý nghĩa deep deep Oscar đồ), giấc ngủ sâu, buổi tập nặng với playlist nhạc ưa thích, ly cà phê sữa không dặn ít ngọt, buổi trò chuyện cùng người chịu lắng nghe. Thế là nỗi buồn vương ở đó vài ngày, rồi lại đi, mà không khiến ai (hay các bộ phận khác) phải mỏi mệt, đau buồn. Nói chứ, vẫn có những lúc nỗi buồn rất to tưởng như cục đá kéo mình xuống đáy rồi chứ, nhưng chìm đủ sâu rồi vẫn lóp ngóp ngoi lên. Chắc do vẫn có những điều đang đợi mình.

anne with an e Một hôm xem Anne with an E


Năm nay cũng gặp được vài người thú vị. N luôn dành thời gian cùng dù lúc tôi kết thúc ngày cũng là lúc N bắt đầu ngày mới, và câu “How are you?” có thể bật ra bất cứ lúc nào (dù đang dở trận game 🤡). Cái động của chị R đã nâng tinh thần tôi lên trong những ngày chui rúc trong hang. M giúp tôi bắt đầu một thứ mới và động viên mỗi khi có mặt. Em R cùng xem phim đến sáng và chia sẻ mấy điều vô tri. G và S truyền cảm hứng cho tôi được tự hào và thoải mái với việc mình là ai, cũng thúc đẩy tôi có những dịch chuyển đáng kể.

Và tất nhiên là cũng có những người luôn ở đó bấy lâu nay.

Họ đến và ở lại (dù có người cũng không), nhắc tôi rằng mình có thể gặp được những người dẫn mình đến với nhiều trải nghiệm và suy nghĩ mới mẻ, mình vẫn luôn được bên cạnh và yêu thương theo những cách riêng. Biết ơn vì sự xuất hiện của họ.

Tất nhiên là không chỉ có đón những người dễ thương đến, mà cũng có tạm biệt và buông bỏ… Nhưng sự chia xa giúp chúng mình hiểu bản thân hơn, biết giới hạn của mình là gì, biết mình tìm kiếm và muốn gì, để không phải thỏa hiệp với những điều nửa vời, không đúng với bản thân mình (và có khi là để nhanh nhận biết mấy người hãm 🤷‍♀️).

play sky cotl Một hôm chơi Sky =)))


Một bài viết rời rạc coi như để nhìn lại vài thứ đáng nhớ của năm cũ. Còn năm qua của bạn thì sao? Nếu bạn đã đọc đến đây, chúc bạn thật nhiều sức khỏe.